Không được nhìn thấy là một cảm giác khó chịu. Nó làm tiêu biến bản ngã, như thể tước mất sự tồn tại của ta vậy. Thật ra chúng ta cần người khác nhiều hơn chúng ta tưởng. Cái nhìn của người ngoài khiến ta cảm thấy chắc chắn về tồn tại của mình. Chính vì lẽ đó, ngoài sự tồn tại vật chất, chúng ta còn mong ước sự tồn tại trong con mắt người khác nữa. Những ảnh chân dung, không đơn giản chỉ là vật chất trên tường hay các điểm ảnh trên wall, mà còn là bằng chứng xác nhận hiện thực cho bản ngã. Đó là cách rõ nhất và đầy thuyết phục khiến ta cảm thấy bản thân mình thực (real), như David R. Loy dùng trong Tiền, tình dục, chiến tranh, nghiệp(3). Càng được nhiều lượt like comment, ta càng cảm thấy mình thực hơn.
Vì sao chúng ta thích chụp ảnh selfie? Có khi quá thích đến nỗi cùng một ảnh xuất hiện ở nhiều mạng xã hội khác nhau, có khi cùng một post là bốn năm ảnh chỉ gồm mỗi khuôn mặt mình, nghiêng trái, nghiêng phải chẳng mấy khác nhau. Một người bạn của tôi từng cảm thán “Mấy người này sợ người ta quên mình hay sao á!”.
Tất nhiên mạng xã hội mang tính cá nhân và chia sẻ, chúng ta có quyền tự do thể hiện. Người viết chỉ muốn lý giải ở khía cạnh tâm lý vì sao chúng ta yêu thích hành vi này.
Được nhìn thấy có gì hấp dẫn?
Nhà văn Milan Kundera viết trong Đời nhẹ khôn kham (1) rằng chúng ta ai cũng cần có người nhìn lên mình, tùy theo cách chúng ta mong ước. Người muốn được số đông nhìn thấy, người muốn đứng giữa những người thân quen, người muốn hiện diện trước mắt người mình yêu thương, cuối cùng, thuộc số hiếm là những người “sống trong đôi mắt tưởng tượng của người vắng mặt”. Edgar Morin (2) dẫn lời triết gia Rousseau rằng “nhu cầu được người khác ngắm nhìn chính là để mình hiện hữu đầy đủ với tư cách con người.” Edgar Morin nói thêm rằng trong quan hệ với người khác, nhu cầu tự khẳng định của cái tôi cá nhân là nhu cầu rất căn bản, nó đi liền với nhu cầu công nhận người khác.
Quay về thời chưa có mạng xã hội làm phương tiện chia sẻ ảnh, chúng ta vẫn thích rửa ảnh treo lên tường nhà hoặc để bàn. Chúng ta muốn được ngắm nhìn, bởi chính mình và người khác. Có thể nói chụp ảnh selfie chính là hình thức hiện đại mà công nghệ cung cấp cho mỗi chúng ta nhằm thỏa mãn nhu cầu về bản thân mình và người khác: được ngắm nhìn. Chúng ta selfie liên tục, muốn được ngắm nhìn liên tục. Ngay cả những nhân vật vốn có sẵn danh tiếng và thành tựu cũng khó cưỡng lại sức hấp dẫn này.
Không được nhìn thấy là một cảm giác khó chịu. Nó làm tiêu biến bản ngã, như thể tước mất sự tồn tại của ta vậy. Thật ra chúng ta cần người khác nhiều hơn chúng ta tưởng. Cái nhìn của người ngoài khiến ta cảm thấy chắc chắn về tồn tại của mình. Chính vì lẽ đó, ngoài sự tồn tại vật chất, chúng ta còn mong ước sự tồn tại trong con mắt người khác nữa. Những ảnh chân dung, không đơn giản chỉ là vật chất trên tường hay các điểm ảnh trên wall, mà còn là bằng chứng xác nhận hiện thực cho bản ngã. Đó là cách rõ nhất và đầy thuyết phục khiến ta cảm thấy bản thân mình thực (real), như David R. Loy dùng trong Tiền, tình dục, chiến tranh, nghiệp(3). Càng được nhiều lượt like comment, ta càng cảm thấy mình thực hơn. Đọc tiếp “Vì sao ta thích selfie? Vì người luôn cần người nên ta selfie mãi không chán?”